KÝ ỨC 40 NĂM NGÀY TRỞ VỀ
Chử Hồng Toan – Cựu học sinh niên khoá 1981-1984, trường THPT Văn Giang
Bốn mươi năm rồi ta lại về đây
Thăm trường xưa, thăm thầy, thăm bạn
Gốc phượng già tường rêu phong bám
Ký ức dâng trào khóe mắt lệ vương
Thầy cô đây rồi và bảo bạn mến thương
Có người bốn mươi năm rồi mới gặp lại
Những cái ôm giờ chẳng còn ngần ngại
Khoảng cách xóa nhòa bạn mến yêu ơi
Bốn mươi năm rồi nỗi nhớ đầy vơi
Đến hôm nay vỡ oà bao kỉ niệm
Khóa chúng mình có Phụng Công, Tân Tiến
Cửu Cao, Long Hưng, Liên Nghĩa đây rồi
Xuân Quan, Thắng Lợi cùng tới chung vui
Đủ 6 lớp: A, B, C, D, E và G chót
Mấy trăm bạn không thể nào nhớ hết
Chỉ mang máng rằng cùng khóa với nhau thôi
Bốn mươi năm rồi nỗi nhớ cứ chơi vơi
Cái ngày ấy chúng mình còn thơ mộng
Mảnh giấy mỏng tỏ tình sao lúng túng
Giấu trong sổ rồi vẫn bị bạn moi ra
Rồi có ngày nhà trường phát loa
Ai đốt pháo giữa sân trường ngày giáp Tết
Lớp B, C phải báo cho trường biết
Nếu không, hai lớp cứ đội nắng cả giờ
Cho đến bây giờ ta vẫn cứ như mơ
Bởi câu hỏi không có lời giải đáp
Thầy Bích đi ngang dọa: không được khai hết
Lớp trưởng B, C cứ tủm tỉm cười
Bốn mươi năm rồi các bạn của tôi ơi
Có nhớ buổi lao động đội than hôm đó
Người ngợm lấm lem mặt mày đen đúa
Nom giống như những người thợ đốt lò
Vắt cơm muối vừng cho những bữa trưa
Nông trường Bá Khê là nơi ta rèn luyện
Những câu chuyện trên trời dưới biển
Cứ xôn xao như hoa nắng đầu mùa
Bốn mươi năm rồi như một giấc mơ
81 - 84 bay vào cuộc sống
Hành trang trên vai, ước mơ mở rộng
Vươn tới chân trời xây đắp tương lai
Số phận mỗi người không ai giống ai
Người thành danh, lại có người sớm về với đất
Sáu, Lai, Cần, Tố, Sâm, Thụ, Nhật
Các bạn ở đâu xin hãy trở về
Về với hội mình thỏa mãn đam mê
Chí chóe với nhau, mày tao chí tớ
Để rồi khi xa nhau lòng luôn nhớ
Thuở học trò nhất quỉ nhì ma
Bốn mươi năm rồi chúng mình đã cách xa
Nay ngồi lại để tìm về dĩ vãng
Siết chặt tay giữa thu vàng bảng lảng
Hứa với nhau rằng mãi hạnh phúc bạn yêu!